"Vậy vũ môn là vật gì? Khó làm không?"
"Cái này thì không khó, làm một kiến trúc giống cái cổng rồi bày ở đây, lấy một cái tên hay là xong thôi."
Hai người đang thảo luận, Lan Tiêu đột nhiên dùng ánh mắt ra hiệu cho Úc Ninh nhìn phía sau, Úc Ninh vừa quay đầu lại, liền thấy con cá chép đen to kia không biết từ lúc nào đã nổi lên lại, nép mình dưới bóng đá nhả bọt, quả thực giống như đang nghe lén vậy.
Úc Ninh ác mồm ác miệng nói với nó: "Nghe thấy chưa, muốn giữ lại ngươi nhưng ngươi ngay cả đối tượng cũng không có! Giữ ngươi làm gì!"
Con cá chép giật mình, lại lặn xuống nước, hồi lâu mặt nước cũng không có động tĩnh gì, Úc Ninh cho rằng con cá chép đen to kia cuối cùng cũng từ bỏ rồi, đang định tìm một chỗ để thả Kim Ngao vào – Miệng giếng chính là mắt trận, nhờ phúc vừa rồi tìm miệng giếng, giờ chỉ cần thả Kim Ngao vào trong cái lỗ sâu kia, ván thế cục phong thủy này coi như thành.
Úc Ninh nhắm chuẩn vị trí, đang định ném Kim Ngao xuống, liền thấy phía dưới đột nhiên lướt qua một bóng đỏ, Úc Ninh vừa nhìn, con cá chép đen to trong ao lại nổi lên, cùng với nó, còn có một con cá chép dài tương đương với nó, toàn thân đỏ rực. Phù Dung khẽ nói: "Trên đời quả nhiên có chuyện huyền diệu như vậy? Con cá kia quả thực có linh tính."
Úc Ninh thu tay lại, cũng có chút hiếm lạ, cậu ngồi xổm một bên nhìn trong ao, khó hiểu nói: "Chẳng lẽ thật sự là một con cá chép đại tiên?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT