Trong lòng Úc Ninh hối hận, sớm biết vậy đã không lười biếng mà để cái pháp khí hình quả vải kia ở bên kia rồi, lại không thể nói với Vụ Tùng tiên sinh là tìm không thấy... Đồ trưởng bối tặng cho vãn bối, vãn bối không giữ gìn cẩn thận, còn tìm không thấy, đổi lại là ai cũng không thoải mái, Úc Ninh đành phải đứng dậy chắp tay tạ lỗi, nói: "Tiên sinh thứ tội, cái pháp khí này ta nhất thời sơ ý để quên ở Bình Ba phủ rồi, không mang về Trường An phủ."
"... Không khéo mà thôi." Vụ Tùng tiên sinh tuy rằng chỉ có vài lần gặp gỡ với Úc Ninh, nhưng cũng biết vài phần tính tình của Úc Ninh, biết Úc Ninh vừa rồi đã sảng khoái đồng ý, đương nhiên sẽ không tạm thời đổi ý, ông nói: "Nếu đã như vậy, vậy hôm nay ta xin cáo từ trước... Lát nữa cậu gặp Cố Mộng Lan, cũng tiện thể gửi lời hỏi thăm hắn giúp ta, hỏi hắn một câu xem trên tay hắn có pháp khí tương tự không, nếu có, ta nguyện dùng vật đổi vật, nhất định sẽ không để hắn chịu thiệt."
"Vâng."
Nói xong, Vụ Tùng tiên sinh đứng dậy muốn cáo từ, đúng lúc này, bên ngoài có một người bước vào, chính là Cố quốc sư, hắn nhìn Vụ Tùng tiên sinh muốn đi, nói: "Vụ Tùng, sao mới đến đã muốn đi rồi? Hay là A Úc tiếp đãi không chu đáo?"
Vừa thấy Cố quốc sư đến, Vụ Tùng tiên sinh cũng không vội đi nữa, liền trêu chọc: "Không phải nghe nói ngươi bận lắm sao, nên không dám quấy rầy, chứ liên quan gì đến A Úc?"
Úc Ninh nhìn Cố quốc sư thần thái tươi cười tự nhiên, nửa điểm cũng không thấy dáng vẻ thất hồn lạc phách trước đó, hành lễ: "Sư công."
"Ngồi xuống đi." Cố quốc sư ngồi xuống vị trí chủ tọa: "Vừa rồi nghe ngươi nói muốn một kiện pháp khí? Pháp khí gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT