Cố quốc sư nhíu mày, rụt tay áo của mình về: “Làm gì vậy?”
Úc Ninh lại kéo tay áo Cố quốc sư về, nghiêm túc nắm trong tay: "Sư công đừng động, cho con ké chút tiên khí."
Cố quốc sư vừa buồn cười vừa tức giận, thấy vẻ kính ngưỡng và sùng bái trong mắt Úc Ninh không hề giả tạo, liền mặc kệ cậu. "Nếu như con nắm tay áo ta mà có thể ké được một hai phần tiên khí của ta, thì con cứ nắm chặt không buông cũng không sao... Biết lợi hại rồi chứ? Sau này còn dám gọi ta là trùm tà giáo không?"
"..." Úc Ninh ngượng ngùng nói: "Sư công, sao sư công biết vậy?"
"A Úc trước mặt bao nhiêu người xưng ta là tà giáo lớn nhất bổn triều, chẳng lẽ còn sợ ta không biết sao?"
"Con nói đùa thôi mà." Úc Ninh lắp bắp nói: "Sư công đừng để ý, con lỡ lời sư công đừng để ý... Ở chỗ chúng con, lời này là khen sư công đó."
Cố quốc sư ném con cá rồng vàng vào lòng Úc Ninh, thâm ý nói: "Lời này mà lại là khen người sao? ... Chỗ con thật là thú vị, nếu có cơ hội, ta thật muốn đến xem thử."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play