Lần này thì vui thật rồi.
Úc Ninh kéo một chiếc ghế ngồi đối diện với Lan Tiêu, kiên nhẫn hỏi: "Lan Tiêu, vừa nãy tại sao lại ngã xuống đất?"
Lan Tiêu hai tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, nhẹ nhàng nói: "Con mèo nhảy lên bậu cửa sổ..."
Nói đến đây, Úc Ninh đã hiểu chuyện gì xảy ra, chắc chắn là Mực Béo nhảy lên bậu cửa sổ muốn mượn tường để nhảy sang sân sau, nhưng Lan Tiêu không biết, còn tưởng Mực Béo sẽ ngã xuống lầu, nên muốn đưa tay ra túm nó lại, thế là bị vấp ngã.
Nói đi nói lại thì cũng tại cậu. Nếu không phải vừa rồi nhìn thấy Lan Tiêu dựa vào cửa kho quá kích động, thì cũng đã không mất kiểm soát mà xông tới xô ngã người ta rồi cùng nhau ngã vào trong kho. Tóm lại, đều là lỗi của cậu. Úc Ninh hít sâu một hơi, xua tay nói: "Tiếp theo tôi sẽ nói một vài chuyện, có lẽ sẽ rất khó chấp nhận, nhưng tôi tin là anh có thể chấp nhận."
Lan Tiêu gật đầu, ra hiệu Úc Ninh tiếp tục.
"Thật ra nơi này là một thế giới khác, khác với thế giới của chúng ta. Nơi này vẫn còn trong chế độ của triều đại phong kiến, triều đại hiện tại quốc hiệu là 'Khánh', triều đại trước là 'Ung', triều đại trước đó nữa là 'Chu'." Cậu nói đến đây thì dừng lại một chút: "Tôi đã tra rồi, triều Chu ở đây và triều Chu của chúng ta, có lẽ chỉ là trùng quốc hiệu thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT