“Cậu đây là đang chê cười tôi đấy à.”
Úc Ninh hiếm khi ra khỏi nhà một chuyến, tất nhiên là hứng thú bừng bừng, vào Tụ Bảo Trai cũng không ngồi xuống, đứng trước kệ bách bảo xem pháp khí, vừa đáp lời: “Tôi nào có chê cười anh đâu, Tỉnh sư huynh, anh đây là đổ oan cho tôi rồi, tôi đây là đang khen anh đấy chứ – ơ? Cái ấn vàng này của anh đẹp quá!”
Úc Ninh vốn chỉ là tùy tiện xem, không ngờ lại thật sự để cậu nhìn trúng một món, đó là một cái ấn vàng hình vuông ba centimet, xem ra hẳn là làm bằng vàng ròng, một đầu dùng chữ triện khắc bốn chữ ‘Nhất Ngữ Xuân Hàn’, đầu còn lại thì đúc hoa văn chạm rỗng, Úc Ninh cũng không nhìn ra trên đó chỉ là hoa văn đơn thuần hay là có ý nghĩa tượng trưng gì, tuy khí tràng không lớn, chỉ phát ra ánh sáng trắng ôn hòa, nhưng Úc Ninh lại rất thích bốn chữ kia, ‘Nhất Ngữ Xuân Hàn’, nghe thôi đã thấy là một cụm từ tuyệt diệu rồi.
*Nhất ngữ xuân hàn: một lời rét xuân

“Cái ấn vàng này của anh bán bao nhiêu?”
Tỉnh Xuân Vũ liếc mắt nhìn chiếc ấn vàng Úc Ninh đang cầm trên tay, vội vàng khoát tay: “Thôi đi, Úc sư đệ cậu đây là đang khách sáo với tôi đấy à? Cầm đi cầm đi, anh em mình mà nói chuyện tiền bạc làm gì!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play