Cậu lấy một miếng bụng cá hồi to tướng trong túi ra, thái hết thành miếng nhỏ vừa ăn cho mèo, Mực Béo nằm trên vai cậu sốt ruột kêu meo meo, Úc Ninh hết cách, đành phải thái một miếng rồi đút cho nó hai miếng, ăn đến nỗi mồm miệng Mực Béo toàn là mỡ cá.
Đút một hồi, Úc Ninh đột nhiên nhớ ra không thể để nó ăn như vậy nữa, nếu không công sức cậu vất vả làm cơm mèo chẳng phải là hóa trang cho người mù xem sao? Vội vàng ấn mũi nó không cho nó đòi nữa, ném nó ra sau vườn rồi mới quay lại nhà bếp, cho phần bụng cá hồi còn sót lại vào trộn cùng cơm, thịt gà, bí đỏ, làm thành một bát cơm mèo có màu sắc tươi sáng mê người, bên cạnh thì đặt miếng bít tết mua cho mình lên.
Úc Ninh rất không có tự lượng sức mình nếm thử một miếng cơm mèo, vừa tanh vừa nhạt, kết quả đương nhiên là nhổ ra, còn uống một lon coca súc miệng mới coi như là áp được cái cảm giác buồn nôn kia xuống. Nhưng khi bưng bát cơm mèo này ra sau vườn, mọi thứ lại trở nên khác biệt. Mực Béo sốt ruột vây quanh chân cậu không ngừng cọ, mắt thì dán chặt vào bát cơm mèo trong tay cậu không rời, đợi đến khi Úc Ninh đặt bát cơm mèo xuống, Mực Béo liền vùi đầu vào ăn ngấu nghiến.
Úc Ninh ngồi xổm một bên nhìn nó ăn ngon lành, bỗng cảm thấy công sức của mình không uổng phí, lấy điện thoại ra chụp cho nó hai tấm ảnh -- dùng phần mềm làm đẹp, còn đặc biệt chỉnh một cái filter phù hợp. Thật tình mà nói, Úc Ninh chụp ảnh cho mình còn chưa từng nghĩ đến việc bật filter làm đẹp, mở camera trước lên chụp một tấm là xong, đến Mực Béo thì liền biến thành một bộ dạng người cha từ ái: mèo nhà mình thế nào cũng đẹp, chụp ảnh ra không đẹp thì nhất định là do mình chụp không đúng cách!
Mực Béo ăn ngon miệng, Úc Ninh đương nhiên cũng đói, cậu mở một bình rượu gạo tự rót cho mình nửa ly -- loại rượu gạo này không phải là loại như nước gạo, ngọt như nước giải khát, mà là loại rượu gạo pha với rượu trắng có nồng độ cao, Úc Ninh vốn tưởng rằng thứ này ngửi thì xộc mũi, uống vào cũng sẽ bị sặc, kết quả rượu gạo này vào họng một chút cũng không bị sặc, hơn nữa vị rượu ngọt lịm hòa quyện với hương thơm nồng nàn của ngũ cốc và hương rượu, giống như một chai nước giải khát có vị cồn vậy, rất dễ uống.
Úc Ninh vừa ăn bít tết vừa nghịch điện thoại, không để ý liền uống hết nửa bình như uống nước lã, đợi đến khi phát hiện ra thì đã cảm thấy đầu óc mình lâng lâng, có một loại cảm giác sung sướng không nói nên lời.
Chắc là cồn phát huy tác dụng rồi? Cảm giác này cũng không tệ! Chả trách nhiều người thích uống rượu như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT