“Hành lang này rất tuyệt vời.” Úc Ninh đẩy Lan Tiêu chậm rãi ngắm cảnh xung quanh, Lan Tiêu không giục, cậu cũng không vội. Cách bố trí này rất thú vị, sau này về đến chỗ Mai tiên sinh cũng làm một hành lang như vậy, xuân có trăm hoa thu có trăng sáng, hạ có gió mát đông có tuyết rơi, thỉnh thoảng đi dạo một vòng, cũng là niềm vui trong cuộc sống.
Lan Tiêu ngồi phía trước, Úc Ninh không nhìn rõ vẻ mặt của anh, chỉ nghe anh nói: “Cậu thích?”
“Cái gì đẹp thì tôi đều thích.” Úc Ninh thuận miệng nói một câu như vậy, lại giật mình nhận ra câu nói này có ý trêu chọc, cảnh sắc ở đây tuy đẹp, nhưng nói một câu không quá lời rằng, Lan Tiêu chỉ cần ngồi ở đó yên lặng không nói gì, thì lại còn hơn hẳn cảnh sắc này ba phần. Cậu vội vàng bổ sung một câu: “Tôi đang nói là cảnh đẹp.”
“Ừ, tôi biết.”
Hai người theo người đẹp sườn xám đến một tòa nhà nhỏ hai tầng độc lập, trên biển hiệu của tòa nhà nhỏ viết ba chữ ‘Vấn Tâm Các’, tầng một không mở cửa, người đẹp sườn xám dẫn họ đến bên thang máy lên tầng hai, không đi theo nữa, ngược lại nhường sang một bên, hơi cúi người, ra hiệu họ lên lầu.
Tầng hai mới là nơi họ dùng bữa lần này, được bố trí giống như sảnh đường của một gia đình giàu có thời xưa, bốn phía cửa sổ đều mở, hé lộ cảnh vật bên ngoài, không biết chủ quán đã bố trí như thế nào, rõ ràng bây giờ là thời điểm nóng nhất, mở cửa sổ lại không cảm thấy quá oi bức, thậm chí còn cảm nhận được một luồng gió mát thổi vào. Trong sảnh chỉ có một bàn tròn không lớn, hai chiếc ghế, trên bàn đã bày sẵn sáu món nguội, bày thành hình hoa mai trên bàn.
Úc Ninh giúp Lan Tiêu ngồi xuống, Úc Ninh khen ngợi: “Không ngờ Thành phố S lại có nơi như vậy, trước đây sao chưa từng nghe nói qua?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT