"Cậu thế này là đang uy hiếp tôi?" Trong mắt Khổng tiên sinh tinh quang lóe lên, lớn tiếng hỏi.
"Vãn bối không dám. Khổng tiên sinh đã nói là sẽ bảo đảm nhà ông Ngụy thái bình vô ưu, chúng ta cứ chờ xem cao chiêu của Khổng tiên sinh thôi." Úc Ninh nhẹ nhàng uyển chuyển nói xong, chắp tay cáo từ: "Nhà ông Ngụy là nơi nhà cao cửa rộng, vãn bối không tiện ở lại lâu, xin cáo từ trước."
Ông Ngụy và Khổng tiên sinh thấy Úc Ninh thần thái bình hòa, bước đi ung dung bỏ đi, ông Ngụy vội vàng hỏi Khổng tiên sinh: "Khổng tiên sinh, Phương đại sư họ... sẽ không gây bất lợi cho nhà tôi chứ?"
Khổng tiên sinh nheo mắt nhìn ông Ngụy, dường như ghét bỏ lại dường như khinh bỉ nói: "Phương Kỳ Vật kia tôi biết, ông ta sẽ không làm loại chuyện hạ lưu này đâu." Lão ta dừng một chút, rồi lại nói: "Nếu không phải cha ông có ân với tôi, lần này tôi vạn vạn sẽ không đến... Chuyện đã đến nước này, ông cũng đừng nghĩ đến Phương Kỳ Vật nữa, tôi đã nói ra đương nhiên sẽ bảo đảm cả nhà ông thái bình vô ưu!"
Ông Ngụy có chút khổ sở cười khan hai tiếng, tình nghĩa mấy chục năm nay tan thành mây khói, nói ông không buồn là giả. Phương đạo nhân ông cũng hiểu, là một người yêu hận rõ ràng, ông vốn định để Khổng tiên sinh lặng lẽ đến, hai người tránh mặt nhau không để Phương đạo nhân biết là được, ai ngờ trùng hợp thế nào, hai người lại chạm mặt nhau, vốn dĩ có thể vẹn cả đôi đường, giờ lại chỉ có thể chọn một: "Vậy đành trăm sự nhờ ngài."
***
Đợi đến khi Úc Ninh đuổi theo ra ngoài, Phương đạo nhân và Chu Hoảng đã lên xe, đang đợi cậu, Phương đạo nhân lần này ngồi ở ghế sau, thấy Úc Ninh lên xe, không vui hỏi: "Vừa nãy cháu đi đâu vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT