Ông lão ngửi ngửi mùi thuốc trong không khí, nhìn thẳng vào mắt Úc Ninh nói: “Nhân sâm, thiên ma, hoàng tinh… đều là những dược liệu ôn bổ, sức khỏe Úc tiên sinh không tốt sao? Dược liệu bên trong… nếu tôi không ngửi nhầm thì hoàng tinh và thiên ma lâu năm không dễ tìm đâu nhỉ?”
“Tôi uống thuốc gì không liên quan đến ông, đồ thật sự đã bán rồi.” Úc Ninh cũng không ngờ người trước mặt lại là một ông thầy thuốc Đông y, cũng không quan tâm người ta có tin hay không, rất dứt khoát nói: “Hoàng tinh không mua được, ra chợ mua khoai mỡ già cũng có tác dụng tốt.”
“Úc tiên sinh không mời tôi vào nhà ngồi chút sao?” Ông lão hỏi: “Tôi thật sự đang cần gấp món đồ kia, Úc tiên sinh, giá cả dễ thương lượng.”
“Ông vào cũng vô ích thôi.” Úc Ninh đứng ở cửa không hề nhúc nhích: “Bán thật rồi.”
Ông lão thấy thái độ của cậu kiên quyết: “Vậy Úc tiên sinh có thể nói cho tôi biết bán cho ai không? Cả cái giới này đều nể mặt lão già này chút ít, biết nhà tôi đang cần gấp, để tôi đến cầu trước… là ai? Họ gì?”
Úc Ninh xòe tay: “Tôi cũng không rõ lắm, tôi nghĩ ông cũng rõ, tôi chỉ là tiện tay nhặt được món hời, đêm qua có một người đến tìm tôi, trả giá năm triệu tệ, tôi liền bán. Còn họ gì… tôi cũng không hỏi, khoảng chừng ba mươi mấy tuổi.”
Úc Ninh vốn định nói là Chu Hoảng giới thiệu một người, nhưng nghĩ lại Chu Hoảng mới bái sư không lâu, lại gây cho cậu ta và sư phụ cậu ta một đống phiền phức thì hơi làm tổn thương tình cảm, dứt khoát nói không biết là ai, dù sao cũng là tự tìm đến cửa, giá cả hợp lý, cậu liền bán, trừ phi ông lão trước mặt này đi điều tra camera giám sát, nếu không thì sao mà tra ra được ai mua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT