Ra khỏi hẻm, hai người đi về phía nhà bà Trương. Khi đi ngang qua sòng bài, Từ Đông Thăng không hề ngoái nhìn.
“Anh ở phố này lâu như vậy, còn chẳng biết có người làm mấy chuyện đầu cơ trục lợi, sao em lại biết?”
“Cái bà cụ kia chỉ bán cho người quen giới thiệu thôi.Hai cái chăn hồi môn của em, nhà em phải vất vả lắm mới làm được.”
Lâm Tuệ đáp tỉnh bơ, nửa câu đầu là thật, nửa câu sau cũng đúng nốt, chỉ là xem anh hiểu thế nào mà thôi.
Mấy ngày trước đến, bà Trương vẫn còn nhớ cô. Vừa thấy cô dẫn theo một người đàn ông, bà liền nhíu mày.
“Bà Trương, đây là chồng cháu, mới cưới không lâu, lại mới chia nhà, cái gì cũng thiếu. Hôm trước mượn bà ít đồ, đã chia cho người khác hết rồi.”
Thấy bà Trương vẫn còn do dự, Từ Đông Thăng liền phát huy sở trường miệng lưỡi dẻo quẹo của mình. Anh cười rất tươi, ai mà không biết rõ tình hình thì rất dễ bị cái vẻ mặt vô hại này lừa gạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT