Lúc Sở Tu Yến và Quả Li cãi nhau ầm trời trở về thôn, sắc trời đã nhá nhem tối, chỉ còn lại vệt hoàng hôn mờ ảo ở phía xa.
Thiếu niên cầm một cành cây thẳng tắp, đang chĩa sau lưng cậu nhóc, lạnh lùng nói: "Này cậu, bó tay chịu trói đi, ngươi chạy không thoát đâu."
Quả Li tay đút túi đi phía trước với vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, vừa liếc thấy Trương Thuần ở đầu thôn, nó liền học theo giọng điệu lạnh lùng của thiếu niên: "Người chạy không thoát là ngươi mới đúng, đồ ngốc."
Sở Tu Yến: "?"
Hắn ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của Trương Thuần, bèn nở nụ cười chào hỏi trước: "Chú ơi, bữa tối cháu không về ăn đâu nhé, cháu qua nhà dì."
Trương Thuần nhìn một lớn một nhỏ đang đi tới trước mặt, trầm giọng hỏi: "Hai đứa đi núi sau à?"
"Đúng vậy." Sở Tu Yến thản nhiên đáp: "Chẳng phải chú vẫn luôn nhìn sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play