Cố Tự Nhiên thử giãy giụa gỡ dây trói, nhưng không dám động mạnh, càng không dám cắn dây trước mặt họ, chỉ biết co rúm trong góc, nước mắt lã chã.
“Các… các người muốn đưa tôi đi đâu? Tại sao lại trói tôi lại?”
Dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ mười lăm tuổi, gặp chuyện thế này, nỗi bất lực trong lòng gần như tràn cả ra ngoài. Cậu rất sợ bị đánh, ở đây không có mẹ Cố che chở, chắc sẽ bị đánh rất đau, rất lâu.
Nghe thấy giọng nói run rẩy vì sợ hãi của cậu, ánh mắt mấy người đàn ông phía trước càng thêm tà ác, tựa như một bầy sói đói nhìn chằm chằm con thỏ non mềm trước mắt.
Viện trưởng hừ một tiếng, giơ tay vỗ đầu từng người:
“Thu cái nước dãi của tụi bây lại! Mẹ kiếp, khách người ta muốn hàng sạch sẽ. Nhất là mấy đứa alpha, đừng để tin tức tố của tụi bây dính lên người nó, lỡ khách người ta ngửi thấy, không thu hàng nữa thì sao?”
Nói rồi ông ta lại đổi sang bộ mặt nhân từ, dịu giọng bảo Cố Tự Nhiên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT