Doãn Chính Xuyên tự bực mình, véo mạnh vào đùi một cái. Hắn có tật, cứ căng thẳng hoặc xúc động là lỡ miệng nói phương ngữ quê nhà. Trước khi đi, ba omega của hắn đã dặn đi dặn lại, bảo hắn nhất định phải nói tiếng phổ thông. Trên đường tới đây hắn còn luyện đi luyện lại phần giới thiệu bản thân hơn trăm lần, cứ ngỡ hết thảy sẽ ổn thỏa, nào ngờ cuối cùng vẫn không nhịn được buột miệng.
“Xin lỗi,” Doãn Chính Xuyên lúng túng đổi sang tiếng phổ thông:
“Em… em thỉnh thoảng không kìm được lại lỡ nói tiếng địa phương.”
Vệ Tử Tô nghe vậy thì bật cười:
“Không sao đâu, thế cậu vừa nói gì thế?”
Doãn Chính Xuyên lại dùng tiếng phổ thông lặp lại:
“Ý em là… hay là mình khỏi đính hôn, cưới luôn đi?”
Tuy bất ngờ thật, nhưng Vệ Tử Tô cân nhắc một lúc rồi vẫn gật đầu đồng ý.
Trong mắt anh, hôn nhân chưa bao giờ là chuyện to tát đến thế. Nếu không phải do quốc gia có quy định, thậm chí anh còn chẳng định cưới. Với anh, đính hôn hay kết hôn cũng chẳng khác biệt gì, đều là hình thức để đối phó quy định thôi. Nếu sau này không hợp, huỷ hôn hay ly hôn đều chỉ là thủ tục phải đi qua một lượt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play