Vưu Tinh Việt nhẹ nhàng lên tiếng: “Thông minh lắm. Vậy nên các cậu đến Không Lưu Khách là để tìm chỗ ở tạm, hay là đang cần một người có duyên để ký kết?”
Siêu Bạc ủ rũ nói: “Tôi chỉ là một cái laptop quá đát thôi, tuy rằng tự đặt cho mình cái tên nghe ngầu là Siêu Bạc, nhưng chắc cho không cũng chẳng ai thèm. Còn Tử Đàn thì khác, ít ra nhìn cậu ấy còn đẹp mắt, tôi thì thôi, bỏ đi.”
Vưu Tinh Việt nghiêm mặt an ủi mà nói dối trắng trợn: “Biết đâu có người đột nhiên đầu óc có vấn đề thì sao?”
Siêu Bạc: “……”
Siêu Bạc thở dài: “Thôi thì tôi quyết rồi, ở lại bên ông chủ vậy. Trước đây nhà cũ tôi có một cậu nhóc, hay lén dùng tôi để lên mạng, chơi game đã đành, còn hay vào mấy trang web kỳ kỳ quái quái, đến giờ trong bụng tôi vẫn tắc một đống hình ảnh, khẩu vị nặng cực. À, ông chủ có biết cái gì gọi là ‘phim lậu’ không? Mấy cái hình đó chính là—”
Vưu Tinh Việt đột ngột ho khan một tiếng: “Khụ khụ!”
Siêu Bạc lập tức im bặt, vội vàng đổi chủ đề: “ Ông chu , tôi rất dễ nuôi, không cần trả phí mạng cho tôi đâu, tôi có thể tự kết nối với trạm phát sóng, chỉ cần sạc đầy pin là được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play