Vãng Phục nhất thời không nói gì.
Vưu Tinh Việt trầm mặc một lúc, linh quang chợt lóe, đưa ra đề nghị: “Vậy… ngài có muốn thử sờ lại không?”
Thời Vô Yến:?
Đôi mắt đen nhánh của Thời Vô Yến dừng lại trên người Vưu Tinh Việt: “Ta còn sờ em làm gì? Sao đầu óc em toàn mấy ý nghĩ không đứng đắn thế hả?”
Vãng Phục quá nghiêm túc, Vưu Tinh Việt thì đầu óc hơi lệch một chút, nên lời nói ra lại thành chọc ghẹo.
Cậu cố nén cười, nhưng ánh mắt lại không giấu nổi ý cười, như sóng nước từng lớp lan ra: “Xin lỗi. Hôm nay tôi được sứ giả Úc Đồ ủy thác, bảo tôi rửa sạch các sợi tuyến trên người Vãng Phục. Vì dùng tay thì tháo nhanh hơn, nên tôi mới mạo muội ra tay… nếu có chỗ nào mạo phạm, mong ngài rộng lượng bỏ qua.”
Trên bàn, sợi tuyến quấn quanh Vãng Phục đã được tháo hơn phân nửa, dưới ánh mặt trời, bản thể Vãng Phục lộ ra chất ngọc trắng tinh, như bánh răng đan xen, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play