Lê Mạo mỉm cười: “Tổng cục cũng chưa thành lập được trăm năm, lúc mới xây dựng, Không Lưu Khách đã mai danh ẩn tích. Ngài lại là con người, không biết cũng là chuyện bình thường. Tôi làm việc bên thế giới loài người, một là để phòng những yêu quái mới chưa rõ tình hình đi nhầm cửa, hai là để chờ Không Lưu Khách một lần nữa xuất thế.”
Lê Mạo vẫn giữ nụ cười, nhưng trong lòng lại đầy bất đắc dĩ: Ai mà ngờ được Không Lưu Khách lại chọn một con người bình thường làm chủ tiệm chứ?!
Cô dẫn Vưu Tinh Việt đi vào toà nhà, lúc này đã qua giờ hành chính, tầng một chỉ có người trực quầy.
Nói đúng hơn, là một yêu quái đã hóa hình —— yêu quái trước quầy mặc tây trang chỉnh tề, chiếc đuôi lông xù lớn cuộn quanh cổ như khăn quàng.
Ánh mắt Vưu Tinh Việt không thể kiểm soát mà dừng lại ở chiếc đuôi ấy ——
Chiếc đuôi xám trắng, phần cuối đuôi lốm đốm đen, theo mỗi cú vung lười biếng, đuôi uốn thành vòng cung mềm mại, trông cứ như gậy tấu hài vậy.
Thấy Lê Mạo đến, yêu quái trước quầy thổi một nụ hôn gió mê hoặc: “Sao giờ đi làm rồi mà đã quay lại vậy, bảo bối?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play