Nói xong, đoàn người ngự kiếm bay đến đại sảnh nào đó trong phủ đệ, Cố phu nhân kéo tay Cố Diệp Phong nói chuyện không dứt, Cố Diệp Phong cũng không hề lộ ra chút không kiên nhẫn nào, an tĩnh lắng nghe, thỉnh thoảng hồi đáp vài câu, nếu bị hỏi đến tình hình, cũng ngoan ngoãn thản nhiên trả lời, bầu không khí vô cùng hòa hợp, mười mấy năm xa cách kia cũng theo đó mà vơi đi không ít.
Cố Diệp Linh đã sớm đi nghỉ ngơi, lúc trước mệt mỏi theo sát ca ca lên đường, thể lực gần như cạn kiệt, vừa về đến nhà lại cùng cha mẹ ôn chuyện một lúc, liền lập tức lui xuống nghỉ ngơi.
Dẫu sao nàng rời nhà mới có nửa năm, nhớ nhà là chuyện thường tình, nhưng cũng không thể so với ca ca rời nhà mười mấy năm chưa từng trở về, vì thế liền để lại không gian cùng thời gian cho ca ca cùng phụ mẫu.
Mặc Linh Nguyệt tuy trong lòng vẫn còn nghi ngờ, nhưng cũng thuận theo sự sắp xếp của người trong Cố gia mà đi nghỉ tạm.
Đêm khuya.
Mặc Linh Nguyệt chợt mở mắt, ánh nhìn như tuyết lướt ra ngoài cửa sổ, cảm giác được có người xuất hiện, lập tức xoay người lao ra ngoài cửa sổ, chấp kiếm đánh tới.
Cố Diệp Phong thấy kiếm thế đánh tới, lập tức xoay người, tung chân đá văng đường kiếm, nhanh chóng hạ giọng nói: “Đừng, đừng, đừng, sư đệ, là ta đây!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play