Tuy linh lực chưa khôi phục, nhưng tốc độ lụa đỏ kia lại cực nhanh, vừa mang người đi đã khiến người khác cơ hồ không thể theo kịp.
May mà tuy Cố Diệp Phong lý trí đã sắp mất sạch, nhưng vẫn còn giữ được chừng mực, bị lụa đỏ cuốn lấy, lập tức bị đưa tới Linh Nguyệt Hồ của Đan Phong, cả người chìm vào mặt hồ lạnh buốt.
Vì đang đêm nên cũng không kinh động bất cứ ai.
Trăng tròn treo cao, ánh sáng rọi khắp đại địa, Lưu Ngự Phái dưới ánh trăng mờ ảo càng trở nên yên tĩnh và thanh bình, đối với tu sĩ mà nói, thậm chí có thể dễ dàng đọc được cả văn tự dưới ánh trăng này.
Mặc Linh Nguyệt truy đuổi đến nơi, tựa lưng vào một gốc đại thụ bên hồ, ánh mắt bình tĩnh nhìn mặt nước gợn sóng, cảm nhận được khí tức quen thuộc quanh quẩn, y liền lặng lẽ chờ.
Cố Diệp Phong cả người ngâm dưới nước, tóc đen phiêu tán như tơ, hoà quyện cùng nước hồ trong suốt, hắn nhắm mắt, mặc cho bản thân đắm chìm trong làn nước lạnh băng, chỉ có như thế, lý trí mới dần dần quay về.
Hắn hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi, chậm rãi đưa tay sờ lên khoé miệng, lại bản năng liếm nhẹ, trong lòng có chút hỗn loạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play