Cố Diệp Phong nhìn mấy người trước mắt, chậm rãi giải thích: “Vừa rồi... Muội muội hẳn là người cuối cùng rời sân, mà trước khi nàng rời sân, người bên đối diện đều đã rời trận hết cả, dựa theo nguyên tắc ‘rời sân tức là thua’, vậy thì trước lúc muội muội rời sân, chúng ta đã thắng rồi! Lại cũng chẳng có ai quy định, người thắng thì không thể ngay sau đó rời sân đâu!”
Trong đội, chỉ cần vẫn còn một người đứng vững trên mặt đất, liền không tính là thua. Chỉ khi toàn bộ năm người trong đội đều rời sân, mới xem như bại trận.
Chúng đệ tử vây xem: “……” Đây gọi là rời sân sao? Rõ ràng là bị nổ bay lên trời mà?
Nhưng phải thừa nhận, lời hắn nói... quả thật có mấy phần đạo lý.
Chỉ là lúc ấy mọi chuyện xảy ra quá nhanh, ai cũng không kịp để ý đến rốt cuộc là ai là người rời sân cuối cùng, tất cả chỉ trong chớp mắt, người người đều bị oanh bay cả lượt.
Trọng tài trưởng lão thần sắc trầm ngâm, tuy rằng Phong chủ Thuật Phong có can dự vào trận đấu, nhưng đó là vì sợ tổn thương đến tính mệnh, cũng chỉ bảo vệ mạng sống mọi người. Nếu như hắn không ra tay, chỉ e mọi người giờ này đều không phải rời sân đơn giản mà là mất mạng rời sân rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT