Chúng nhân ở đây nghe vậy đều đồng loạt nhíu mày, đối với lời của thiếu niên thanh y kia cũng không ai tỏ rõ ý kiến.
Quả thật chỉ có đệ tử tiên môn mới có thể mặc vào y phục đệ tử như vậy, nhưng điều đó cũng không thể xem là tuyệt đối.
Chỉ là một bộ y phục mà thôi, chẳng có gì đại biểu rõ ràng.
Bọn họ tuyệt đối không thể chỉ vì mấy câu nói của đối phương mà dễ dàng để hắn mang người đi, sự việc này chẳng phải bởi vì bọn họ cùng Hoa Linh Nguyệt đạo hữu tình đồng môn sâu đậm đến nhường nào, mà là bởi lẽ sự thể có liên quan đến thể diện của Lưu Ngự.
Nếu mọi chuyện vốn dĩ không giống như lời người của Phong Tuyệt Môn kia nói, vậy chẳng khác nào mặt mũi của Lưu Ngự bị đạp thẳng xuống bùn.
Cố Diệp Phong tuy biết Mặc Linh Nguyệt từng là đệ tử của Phong Tuyệt Môn, nhưng hắn tự nhiên sẽ không thừa nhận đoạn ghi hình kia giống thật như giả kia có thể xem là bằng chứng xác đáng.
Hắn nhìn về phía kia, nhướng mày, trong đáy mắt lưu chuyển một tia tà khí không dễ nhận ra, tiếng nói mang theo khinh mạn mà mở miệng: “Ngươi nếu đã nói như vậy……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play