Hoa Khê bị Cố Diệp Phong nói đến tức đến phát điên, lập tức hùng hổ sấn tới, nghiến răng nghiến lợi mở miệng: “Cố Diệp Phong! Ngươi… ngươi… đồ đê tiện vô sỉ tiểu nhân! Ngươi mắng ai lớn lên xấu xí hả!?”
Cố Diệp Phong vẻ mặt vô tội cất lời: “Ngươi kích động như vậy làm gì? Chẳng lẽ ta nói không phải sự thật? Ngươi quả nhiên không đẹp bằng ta a.”
Hoa Khê: “……” Sự thật cái đầu nhà ngươi!
Hoa Khê nhẫn, lại nhẫn, rốt cuộc nhẫn không được nữa, liền trực tiếp rút kiếm.
Cố Diệp Phong lùi về sau một bước, đưa tay ngăn lại: “A? Có chuyện thì nói, rút kiếm làm gì?”
“Lưu Ngự quy định rõ ràng, đệ tử không được tự ý đánh nhau ẩu đả, ta vì Lưu Ngự mà đoạt về hạng nhất, cho dù không khổ lao thì cũng có công lao đi? Ngươi dám rút kiếm với một công thần như ta, có phải hơi quá đáng rồi không?”
Cố Diệp Phong ngẩng đầu vẻ mặt ngạo nghễ: “Hơn nữa ta đây yếu ớt mảnh mai, ngươi mà lỡ tay làm hỏng ta thì ngươi bồi không nổi đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT