Không khí trong khoảnh khắc tựa như ngưng đọng, phảng phất cả thế gian đều rơi vào yên tĩnh, chỉ còn gió nhẹ lướt qua tầng mây, vương vất tiếng gió lùa mơ hồ.
Ngày hôm ấy trời trong nắng sáng, ánh dương phủ xuống toàn bộ thành trì lơ lửng giữa mây xanh càng khiến cảnh vật thêm phần hư ảo mông lung, chiếu lên thân người lại chẳng chút ấm áp, ngược lại sinh ra mấy phần nôn nóng bất an.
Gió nhẹ thổi qua, chẳng hề giúp Cố Diệp Phong vơi đi căng thẳng, bởi hắn nghĩ mãi vẫn chẳng biết phải đáp lời thế nào cho phải.
Ngay khi hắn chuẩn bị phó mặc tất cả, định ứng phó bừa một câu, thì nam tử áo đen trước mặt đã mở lời trước. Hắn trước hết quay sang Mặc Linh Nguyệt, nhàn nhạt nói: “Gặp qua huynh trưởng.” Rồi mới cung kính nhìn về phía Cố Diệp Phong, trầm giọng thưa: “Nghĩa phụ, chẳng phải ngài đi gặp gia chủ sao? Cớ sao lại ở đây?”
Cố Diệp Phong nhất thời khựng lại, bởi hắn còn đang nghĩ xem nên hồi câu vừa rồi thế nào, kết quả đã bị tiếp ngay một câu hỏi mới ném tới.
Hắn rời Nguyệt gia đã hơn ngàn năm, nơi này sớm chẳng còn là Nguyệt gia mà hắn từng biết, với hắn giờ đây, tất thảy đều tối mịt mờ mờ, ngay cả thân phận người kia là ai hắn cũng chẳng nhận ra.
Cố Diệp Phong cảm thấy đầu óc trống rỗng, gắng gượng mãi mới nghẹn ra được hai chữ: “…… Có việc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT