Mộ Vãn Phong trong đầu hiện lên cảnh tượng Cố Diệp Phong tự sát, trong chớp mắt đầu óc liền tê rần, theo bản năng giật lấy truyền âm thạch trong tay Hoa Linh Nguyệt, lập tức mở miệng nói: “Cố phu nhân, ta có chuyện muốn nói với ngươi! Cố đạo hữu hắn đã, đã……”
Hắn vừa nói được một nửa mới kịp phản ứng, tin Cố đạo hữu đã chết nếu trực tiếp nói ra với mẫu thân hắn, đối với nàng mà nói, há chẳng quá mức tàn nhẫn?
Cho nên Mộ Vãn Phong liền nghẹn lời, không nói ra được, bản thân cũng lại lần nữa rơi vào đau khổ.
Bên kia truyền âm thạch, Cố phu nhân nghe thấy thanh âm xa lạ một thoáng, nhưng cũng không tức giận, như cũ dịu dàng cất tiếng, trong giọng nói còn mang theo hơi ấm: “Ngươi có điều gì muốn nói, cứ thong thả mà nói, không cần gấp.”
Mộ Vãn Phong nghe được thanh âm ôn nhu ấy, lại càng khổ sở, nước mắt suýt nữa liền tuôn rơi.
Mặc Linh Nguyệt vốn không ngờ Mộ Vãn Phong lại đoạt lấy truyền âm thạch, rốt cuộc y dùng linh lực để truyền âm, vốn không cần phải giành lấy pháp khí như vậy.
Cố Diệp Phong lại càng không ngờ, hắn thấy Mộ Vãn Phong định nói chuyện thì tâm liền thót lên tới tận cổ họng — rốt cuộc chuyện hắn tự sát thực sự là mất mặt vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT