Hắn run rẩy cả người, từng nhúm lông cũng khẽ rung theo nhịp, chẳng hiểu vì cớ gì lại bị ma xui quỷ khiến mà vươn đầu lưỡi nhỏ màu hồng phấn, run run rẩy rẩy nghiêng về phía trước.
Ban đầu tay của Mặc Linh Nguyệt cơ hồ ngay trước mắt hắn, nhưng vì thấy đối phương chần chừ, y liền khẽ thu tay lại một chút. Nếu Cố Diệp Phong còn muốn liếm được tay y, liền chỉ có thể tự mình nghiêng người tiến tới.
Mà chỉ vì cú nghiêng ấy, Cố Diệp Phong vốn dĩ đã không vững vàng liền trực tiếp mất thăng bằng, cả thân hình nhỏ nhào xuống dưới. Cảm giác rơi xuống chưa kịp lan tỏa, hắn cũng chưa hoàn hồn lại.
Mặc Linh Nguyệt mắt tay lanh lẹ, kịp thời đưa tay đón lấy đoàn lông đang rơi xuống, nhíu nhíu mày, thầm nghĩ:
Nó bị gì vậy?
Thoạt nhìn cũng chẳng giống đang thăng cấp, nếu thật sự là thăng cấp thì linh lực trong cơ thể hẳn phải đang dâng trào mới đúng.
Chu Tước dù là thần thú có thể che giấu khí tức, nhưng một khi thăng cấp, dẫu có giấu kỹ đến đâu cũng sẽ lộ ra một tia dị động. Vậy mà lúc này, y lại hoàn toàn không cảm nhận được điều gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play