‘Tiên túy’ luyện từ loại lực lượng đặc thù, công hiệu vô cùng kinh người, bất luận tu vi cao đến đâu dường như đều rất khó kháng cự, ngay cả thần hồn lực lượng cũng không thể hoàn toàn áp chế.
Cho nên sau khi Cố Diệp Phong ôm Mặc Linh Nguyệt ngủ liền trực tiếp say đến tận sáng hôm sau.
Sáng sớm ngày kế, ngoài trời còn đượm ánh sương nhè nhẹ, thái dương chưa kịp lên cao, chỉ có một tầng ánh sáng phiếm đỏ nhàn nhạt nhuộm cả không trung, tuy chưa thấy mặt trời, nhưng đã có thể cảm nhận được chút ấm áp thầm thì len lỏi.
Canh giờ này rõ ràng hãy còn sớm, đệ tử Lưu Ngự phần lớn đều hoặc đang tu luyện, hoặc vẫn chưa thức dậy, bên ngoài vắng lặng, chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng chim thanh thoát.
Cố Diệp Phong chậm rãi mở mắt, đáy mắt còn vương nét mơ hồ và lười biếng của người vừa tỉnh mộng, hắn chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt toác, chống tay ngồi dậy, đưa tay xoa trán đang đau nhức, nhưng dù xoa thế nào cũng không khá hơn chút nào.
 ‘Tiên túy’ rốt cuộc là rượu gì, công hiệu sao lại quá đáng đến như vậy.
Hắn vốn tưởng chỉ là một bầu rượu như bao loại rượu khác, ai ngờ lại lợi hại đến thế, lợi hại đến mức...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play