Cố Diệp Linh thấy hắn không đáp lời, hừ lạnh một tiếng rồi cũng không nói gì thêm.
Cố phu nhân liếc nhìn sân viện đổ nát, nhẹ nhàng lên tiếng: "Trời cũng đã về chiều, sân này e là không thể ở được nữa, hôm nay Linh Nguyệt tạm thời sang chỗ Phong Phong nghỉ ngơi, có chuyện gì thì để ngày mai hẵng bàn tiếp."
Mọi người đều không có dị nghị, chỉ có Cố Diệp Linh là thỉnh thoảng liếc sang Cố Diệp Phong và Mặc Linh Nguyệt như muốn nói gì lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn không thốt ra lời nào, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay người bỏ đi.
Sân của Cố Diệp Phong và Mặc Linh Nguyệt cũng không khác nhau là mấy, chỉ là gần viện của Cố phu nhân hơn một chút.
Dù sao trong Cố gia, người nhà và khách nhân đều được phân khu riêng, không ở chung một chỗ.
Cố Diệp Phong mời Mặc Linh Nguyệt ngồi xuống, rót cho y một chén trà, thái độ vô cùng ôn hòa: "Sư đệ, vất vả rồi, uống chén trà cho ấm người."
Rót xong trà, hắn vòng ra sau lưng y, đưa tay tóm lấy con Chu Tước nhỏ đang đậu trên vai, tiện tay quăng sang bên cạnh. Chu Tước bị ném, lông văng tứ tán, giơ vuốt nhỏ chỉ trỏ vào Cố Diệp Phong, kêu: "Kỉ kỉ kỉ! ——"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT