Cố Diệp Phong ngẩn người, trong đáy mắt thoáng hiện lên vài phần hoảng hốt, sau mấy giây liền mỉm cười: “Cố phu nhân rất thích hợp làm lão sư.”
Cố phu nhân cũng bật cười, nụ cười hết sức ôn nhu: “Ân, về sau nếu không còn phải quản lý Cố gia, có thể cân nhắc suy xét một phen.”
Tiểu nữ hài nghe không hiểu hai người lớn đang nói gì, khăn che mặt trên mặt Cố Diệp Phong đã sớm bị nàng kéo xuống, một tay nàng nắm khăn, tay còn lại chọc chọc vào má Cố Diệp Phong, có lẽ chọc có chút đau, dứt khoát dùng bàn tay nhỏ xíu vỗ nhẹ lên mặt hắn, thanh thúy nói: “Ca ca mặt thật là to, thật là to.”
Cố Diệp Phong: “……” Sao nghe như là đang mắng ta vậy?
Cố phu nhân liền bật cười thành tiếng, ôn nhu nói: “Thời gian cũng không còn sớm, có muốn thử ru muội muội ngủ không? Sẽ có cảm giác rất khác đó.”
Cố Diệp Phong xưa nay chưa từng dỗ ai ngủ, thấy Cố phu nhân nói vậy, trong lòng có chút động tâm: “Ta thử xem.”
Hắn ôm tiểu nữ hài ngồi xuống ghế, vòng tay ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng, bộ dạng dỗ ngủ thoạt nhìn cũng ra hình ra dáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT