Khúc Lan Y gắng sức kiềm chế, mới không để bản thân thất thố hơn nữa, chỉ giữ chặt lấy một bàn tay của Trì Khê: “Đừng ở bên hắn.”
Y khẽ nhíu mày, tựa như vô cùng khó chịu với việc trên người Trì Khê còn vương lại dấu vết của kẻ khác, nhưng vì phép tắc, vẫn không nói ra những lời quá khó nghe.
Trì Khê lặng lẽ nhìn y. Y đứng đó, ngay trước mặt hắn, một thân bạch y, tóc bạc rủ dài, từng nếp áo đều ngay ngắn chỉnh tề, dù lúc này đã phần nào mất kiểm soát, dáng vẻ vẫn như trước—trời sinh cao quý . Cho dù y có cảm thấy hắn tệ đến mức nào, y cũng chỉ hơi nhíu mày mà thôi.
Thật cao quý biết bao. Dù người mang thân phận thần tử chân chính là hắn, nhưng trong lòng phần lớn người ở Vân Thượng Tông, thì hắn từ lâu đã chẳng thể nào so được với y.
Ghen ghét mãnh liệt và không cam lòng lại cuộn trào trở về. Thế nhưng, nhìn thấy y thất hồn lạc phách đứng đó, sâu trong lòng hắn lại trỗi dậy một nỗi đau không cách nào đè nén.
Rõ ràng chính y là kẻ đã cướp đi tất thảy mọi thứ của hắn, vậy mà hắn lại buồn cười đến mức… còn thích y. Ngay cả khi tỉnh lại giữa nền tuyết, hắn vẫn từng muốn tha thứ cho y một lần, tha thứ cho kẻ đã hết lần này đến lần khác lừa gạt hắn.
Vì loại cảm tình này, hắn chỉ thấy bản thân thật ghê tởm.
“Cút.” Trì Khê vung tay đẩy y ra. Không hiểu sao, hôm nay Khúc Lan Y lại dễ dàng bị hắn đẩy ngã như vậy, lảo đảo lùi về sau hai bước, trông chẳng khác gì một kẻ sớm đã yếu ớt không chịu nổi.
Lấy ra chín lần tâm đầu huyết, vết thương trên người vốn đã không dễ lành, đau đớn âm ỉ trong ngực như sáng rực lên. Nhưng Khúc Lan Y lại cảm thấy, cơn đau trên thân thể vẫn không đau bằng ánh mắt lạnh lùng đến tàn nhẫn kia của Trì Khê.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play