Trì Khê rốt cuộc cũng không được phụ thân ôm vào lòng, y lại một lần nữa trở nên xa cách, cao cao tại thượng. Dẫu hắn đang chầm chậm lớn lên, đi đường đã không còn nghiêng ngả, chạy trốn cũng nhanh nhẹn hơn nhiều, thế nhưng hắn vẫn không sao đuổi kịp y, đến cả vạt áo của y, hắn cũng không với tới.
Trì Khê đi trên đường cái, trong tay nắm một xâu hồ lô đường, bốn phía rộn ràng náo nhiệt, thế nhưng hắn lại ỉu xìu mỏi mệt. Miễn cưỡng lấy lại tinh thần, là bởi vì hôm nay ca ca nói muốn dẫn hắn ra ngoài chơi một chuyến, hắn vẫn luôn không chịu để ca ca ôm mình, hắn cảm thấy mình đã khiến lòng ca ca tổn thương, tuy rằng ca ca chưa từng nói ra miệng.
Nhưng hắn biết, bị một người khước từ là chuyện rất đau khổ.
Kiếm Hàn Y có chút thất thần dắt tay Trì Khê đi trên phố, mãi đến khi nghe thấy một tiếng “Ai da”, hắn mới sực tỉnh, đưa tay đỡ lấy xâu hồ lô đường bay về phía mặt. Trì Khê đứng lên, bĩu môi, đưa tay ra cho hắn xem.
Trên tay bám chút bụi tro, Kiếm Hàn Y theo bản năng muốn răn dạy vài câu không được làm nũng, nhưng cổ họng lại như bị thứ gì đó chặn ngang. Cuối cùng, y chẳng nói gì, chỉ cúi đầu, nhẹ nhàng thổi thổi.
—— “Ta đã phong ấn lực lượng trong người hắn, ngươi hãy mang hắn rời đi, tìm một hộ nhà giàu, một giấc ngủ dài sẽ khiến hắn quên đi toàn bộ ký ức trước đây, cứ để hắn lớn lên như một hài tử bình thường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT