Trì Khê từ nhỏ đã trà trộn nơi phố phường, sao có thể không rõ, lập tức liền hiểu, chỉ sợ là gặp phải kẻ ngoa ngôn xảo ngữ.
Hắn khoanh tay, đứng một bên, vẻ mặt hả hê chờ xem trò vui, nhìn người nọ quần áo tuy không rách rưới, nhưng cũng chẳng giống người có tiền, chỉ e không đỡ nổi chiêu “sư tử ngoạm” của bọn kia, ngồi chờ xem hắn bị chém một vố nặng.
Quả nhiên, thôn dân kia lấy lời bóng gió làm thật, “Muốn dùng, phải trả tiền.”
Người nọ mặt đỏ bừng, tựa hồ vô cùng ngượng ngùng, song cũng tuyệt không nhượng bộ, cố chấp muốn đòi bạc.
Tố y công tử như Trì Khê đoán, hoàn toàn không có kinh nghiệm, liền tin là thật, chẳng hề nghi ngờ chút nào, lập tức từ trong tay áo lấy ra một thỏi bạc vụn, đưa cho thôn dân.
Thôn dân mặt mày hớn hở, sung sướng cầm lấy bạc rồi xoay người rời đi, hệt như sắp quên luôn chuyện ban nãy hắn còn đang giả bộ khóc lóc kể khổ.
Nơi ấy rõ ràng không chủ, nếu có, cũng nên là của Vân Thượng Tông. Ấy vậy mà thôn dân mở miệng liền hét một số bạc như vậy, Trì Khê liền có chút ghen ghét, đây mới là thứ làm hắn thấy khó chịu thật sự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play