“Tô, Tô Dật Thuần đang ở cạnh tôi. Cậu ấy uống say rồi, anh mau đến xem thử đi.”
“Sao lại uống say được? Cậu ấy là vị thành niên mà, sao các cậu lại để cậu ấy uống rượu? Giờ mấy người đang ở đâu?”
Sau khi cúp máy, Tô Hàng quay sang nhìn Tô Dật Thuần đang ngồi bên cạnh, không nói không rằng, chỉ khóc mãi không dứt. Hắn lại liếc nhìn Ôn Mãn Thanh đang nằm sõng soài dưới đất, vung tay hét to mình đang bơi ngửa, đầu đau nhức đến mức thái dương co rút từng hồi.
Hắn thề với trời, đời này nếu không phải bắt buộc, tuyệt đối sẽ không bao giờ đụng vào rượu, cũng sẽ không cùng người khác uống chung lần nào nữa.
Chẳng bao lâu sau, Đỗ Hàn Sương đã có mặt tại hiện trường.
Đêm mùa hè oi bức, trán hắn lấm tấm mồ hôi, chỉ mặc mỗi chiếc sơ mi trắng bước vào.
Tô Hàng vừa thấy hắn thì không tránh khỏi căng thẳng, chỉ vào Tô Dật Thuần bên cạnh: “Không hiểu vì sao cứ khóc mãi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play