Tối hôm ấy lạnh buốt. Ngụy Liễm Mi ôm cậu vào lòng, lấy tay che tai cậu lại không cho nghe những lời dơ bẩn ngoài kia, nước mắt theo gò má bà chảy xuống, rơi lên mặt cậu.
Cậu cảm thấy mình thật vô dụng, vô dụng đến mức chỉ như một cục than nhỏ, cậu muốn biến thành lửa để sưởi ấm cho mẹ.
Trong nhà không có đàn ông, cũng chẳng có tiền. Ngụy Liễm Mi ra ngoài làm thuê, một tháng chỉ kiếm được hai ngàn tệ, sống ở nơi như thế này, cứ như đời còn chưa bắt đầu đã bị ép phải kết thúc.
Ngụy Liễm Mi không có tiền mua thuốc, càng không thể đưa cậu đi bệnh viện, chỉ có thể liên tục thay khăn lạnh đắp trán cho cậu, lấy nửa bình rượu trắng khách trọ để lại lau mình cho cậu, hy vọng cậu hạ sốt nhanh hơn.
Cậu nghe thấy bên ngoài cửa đổi thành giọng của vợ tên say rượu kia, liên tục mắng Ngụy Liễm Mi không biết xấu hổ, dụ dỗ đàn ông. Từng câu từng chữ tục tĩu đến mức không thể nghe nổi, như thể có cả một kho từ vựng chỉ để chửi rủa.
Người mẹ trẻ ôm con vào lòng, khe khẽ hát bên tai cậu khúc đồng dao nơi quê cũ. Tô Dật Thuần trong cơn sốt mơ màng không nghe rõ được bao nhiêu, nhưng vẫn dần dần thiếp đi trong sự dịu dàng ấy.
Thì ra, cũng từng có lúc mẹ dịu dàng với cậu như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT