Ánh trăng len lỏi qua khe rèm, phủ lên người Tô Dật Thuần một tầng viền sáng nhạt như vàng mỏng. Trong bóng tối, cậu chỉ nhìn thấy rõ đôi mắt của mình, cong cong như lá liễu, dịu dàng mà quyến luyến, trời sinh đã là một đôi mắt đa tình.
Đỗ Hàn Sương hơi nghiêng đầu, cảm giác như làn gió đêm cũng luồn qua khe cửa, khẽ hôn lên sườn mặt hắn, nói không chừng còn chạm khẽ vào nốt ruồi bên khóe môi Tô Dật Thuần.
Ánh mắt thiếu niên quá mê người, Đỗ Hàn Sương chống đỡ không nổi, toan bỏ chạy lại bị níu vạt áo, căn bản không thể đi được nửa bước.
“Anh muốn đi đâu? Không thể ở lại với tôi một lúc sao?”
“…Tôi đi bắt ánh trăng cho cậu, được không?” Giọng nói của Đỗ Hàn Sương nghiêm túc đến mức tưởng như thật, nếu nghe kỹ mới phát hiện là đang dỗ dành một đứa trẻ: “Tôi đi bắt ánh sáng đó về, nhốt vào một cái chai, đặt bên đầu giường cậu, như vậy thì cậu sẽ không sợ tối nữa, được không?”
Sau khi người đàn ông rời đi, Tô Dật Thuần mới mềm người thả lỏng, cuộn tròn mình vào trong chăn, khẽ lẩm bẩm: “Cẩu Đông Tây, tôi còn một đoạn cốt truyện chưa xem xong đấy.”
“Ồ, phải không, mà lúc nãy cảm xúc của cậu cũng dao động dữ quá đó, nói gì thì nói, lúc ôm đối tượng nhiệm vụ thì vẫn cường tráng dữ lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT