**Học sinh cấp ba, chơi cũng phải biết cách chơi.
Sau kỳ khảo sát , thứ Hai thường dùng để chữa bài, Tô Dật Thuần nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng lại đánh dấu vài từ trên bài thi, mỗi lần đi qua một câu bị sai đều phải suy nghĩ kỹ xem tại sao vẫn chưa thể đạt thành tích cao hơn.
Trường Bắc Tam chấm bài bằng máy tính, nên kết quả có thể có ngay vào chiều thứ Hai. Giữa trưa, Tô Dật Thuần đi ăn lẩu cay với nhóm nam sinh chơi bóng rổ cùng lớp.
Người khác đều gọi nồi lẩu lớn, chỉ có Tô Dật Thuần lấy mỗi một cái bát nhỏ, ban đầu mọi người còn cười cậu ăn ít, sau khi cười rồi mới chợt nhớ ra—người này là một Omega chính hiệu.
“Nói thật, trước giờ tôi luôn cảm thấy Omega thì chuyện nọ chuyện kia nhiều lắm, cảm ơn Thuần ca cho tôi mở mang tầm mắt, đúng là nhân sinh khác biệt, đỉnh cao khác biệt.”
Tô Dật Thuần thổi mì trong bát, nhàn nhạt “ồ” một tiếng:
“Không cần cảm ơn, nếu cứ nhất quyết muốn cảm ơn thì cho tôi cái đầu cậu đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play