Cuối cùng thì cái váy kia vẫn hắn bị lừa gạt mà mặc vào người.
Ban đầu Tô Dật Thuần vô cùng phản đối, nhưng đến khi đứng trước gương nhéo nhéo làn váy, cậu lại bất ngờ cảm thấy… cũng không tệ lắm.
“Hóa ra mặc váy là cảm giác như thế này à?” Cậu vừa trầm trồ vừa cẩn trọng, nhéo váy xoay một vòng, lại nắm lấy nơ con bướm bên hông ngắm nghía.
“Cái nơ này cũng đáng yêu quá mức rồi đó, bình thường em đâu có nhìn kỹ, ai ngờ đồng phục nữ sinh lại nhiều chi tiết dễ thương như vậy?”
Omega như thể vừa tìm được món đồ chơi thú vị, Đỗ Hàn Sương đứng bên mép giường nhìn cậu soi gương, tay vén làn váy lên, vừa trình bày vừa phân tích: “Chân em trắng thật đấy.”
“Cảm ơn, em vốn dĩ rất trắng mà, từ trước đến giờ đều vậy.”
Tô Dật Thuần định kéo khóa váy xuống để thay lại quần, nhưng tay liền bị Đỗ Hàn Sương giữ lại. Hắn dùng ánh mắt dò hỏi, rồi chỉ về một gói tất cao quá gối màu đen nằm ở góc giường chưa bóc: “Em vẫn chưa mặc đủ nguyên bộ đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT