Tô Dật Thuần lần đầu tiên trong đời cảm nhận được tình yêu và sự ấm áp từ người khác, cả người luống cuống.
Cậu đứng đơ ra đó, chỉ biết gật đầu liên tục, cuối cùng mới tiễn được Vương thẩm ra khỏi phòng.
Cậu nhìn theo bà đi xa, vừa đóng cửa lại thì nước mắt đã rơi xuống.
Cậu thở dài một hơi, bản thân hình như đã quá quen với việc rơi nước mắt rồi.
Chỉ là, trong lòng Thuần ca lúc này có hơi chua xót, nhưng chưa đến mức đau đến bật khóc.
Nguyên chủ trước đây sống vẫn tốt hơn cậu nhiều, ít nhất bên cạnh còn có một người vú nuôi lớn tuổi thật lòng quan tâm, thật lòng yêu quý.
Tô Dật Thuần thổi thổi bát cháo còn âm ấm, lại nếm thử miếng đồ ăn kèm, cảm thấy mùi vị cũng không tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT