Có lẽ là do ánh mắt của Trình Lê quá kỳ lạ, sắc mặt của Lý Do An từ giận dữ chuyển thành xấu hổ, rồi lại trở nên lúng túng. Anh ta đứng tại chỗ giậm chân mấy lần, lắp bắp nửa ngày, đến khi ánh mắt Trình Lê ngày càng kỳ dị thì cuối cùng anh ta cũng rặn ra được một câu hoàn chỉnh.

"Không, không phải như anh nghĩ đâu! Tôi… tôi thật sự không quen biết cô bé đó! Tôi cũng không trói cô bé! Tôi cũng không bật vòi nước! Cô bé ấy… cô bé ấy đột nhiên xuất hiện trong nhà tôi thôi, thật đó! Tôi không làm gì hết! Cô bé ấy xuất hiện cách đây một tuần rồi… trời ơi, tôi thực sự không làm gì hết!"

Sau khi Lý Do An nói xong, có lẽ chính anh ta cũng cảm thấy lời mình chẳng có chút sức thuyết phục nào, liền ủ rũ cúi đầu, vai rũ xuống, cả người như mất hết hy vọng, ngồi thụp xuống bên tường, như thể đang "tự kiểm điểm" với bức tường.

Lý Do An nói: "Anh cứ báo cảnh sát đi… dù sao thì các anh cũng sẽ nhanh chóng quên mất sự tồn tại của con bé thôi, chỉ có mình tôi nhớ được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play