◎Rốt cuộc Giang Tảo có gì tốt?◎
Lâm Nhiên hoảng hốt bước ra từ phòng giáo vụ trong. Vẻ mặt cậu ta tiều tụy đến mức ngay cả nhân viên làm thủ tục bảo lưu cho cậu ta cũng không nỡ, bèn hỏi một câu: “Cậu không sao chứ? Nếu không khỏe, tôi có thể đưa cậu đến phòng y tế.”
Lâm Nhiên ngẩn ra một lúc mới hiểu ý đối phương, cậu ta gượng cười lắc đầu: “Không cần đâu, tôi không sao. Hôm nay đã làm phiền cô rồi, tôi xin phép đi trước.”
Thấy đối phương kiên quyết, nhân viên kia cũng không tiện ép, đành nói: “Được rồi, cậu đi thong thả.”
Lâm Nhiên cứ giữ vẻ mặt mơ màng đó mà rời khỏi tòa nhà hành chính. Xe của cậu ta đỗ ngoài trường, vốn định ra lấy xe luôn nhưng nghĩ lại, Lâm Nhiên bèn đổi hướng đi về phía dãy nhà học.
Cậu ta nhớ lớp của Giang Tảo là lớp 11A19 thì phải, là cái "Trại Tập Trung Đồ Bỏ Đi" khét tiếng kia.
Là một học sinh đã tốt nghiệp của trường này, Lâm Nhiên vẫn khá quen thuộc với nơi đây. Cậu ta chẳng mất bao lâu đã tìm được đúng chỗ. Lúc này đang là giờ học, trong sân trường ngoài tiếng đọc bài lanh lảnh ra thì chỉ còn lại sự tĩnh lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT