Sáng sớm hôm sau, Tề Lam dẫn theo Tô Phương và thôn trưởng cùng lên trấn. Việc để thôn trưởng đi cùng là do Tề Lam chủ động đề nghị, chủ yếu là để thôn trưởng làm chứng, chứng minh rằng hắn – Tề Lam – không giở trò gì mờ ám. Thật ra thôn trưởng và các thôn dân đều cảm thấy không cần thiết, nhưng vì Tề Lam kiên quyết, không lay chuyển được nên cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.
Trong sân, chưởng quầy Vương đang nhìn đống khô khoai lang trước mặt, tiện tay bốc một miếng bỏ vào miệng từ tốn nhai. Thôn trưởng có chút căng thẳng, còn Tề Lam thì rất bình thản, không hề tỏ vẻ lo lắng chút nào.
Nói trắng ra, dù cho chưởng quầy Vương không ưa, Tề Lam cũng không tin là món này không bán được. Theo yêu cầu của hắn, đám khoai lang đỏ khô lần này đều được chọn lựa kỹ lưỡng, làm từ loại khoai lang đỏ vỏ hồng ruột vàng.
Tuy bản thân Tề Lam lại thích ăn loại vỏ hồng ruột trắng hơn, nhưng không thể phủ nhận, loại vỏ hồng ruột vàng thích hợp làm khoai lang đỏ khô hơn cả – vị vừa ngọt lại dẻo, còn loại ruột trắng thì hơi cứng.
Chưởng quầy Vương tùy ý nếm vài miếng trong đống khoai đẹp mắt trước mặt rồi đặt xuống. Thôn trưởng theo đó mà cũng thấy thấp thỏm, chỉ có Tề Lam vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt:
“Chưởng quầy Vương thấy sao? Đống khoai lang đỏ này có đủ tư cách lên bàn được chưa?”
Chưởng quầy Vương cũng không vòng vo, thẳng thắn nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play