Nếu đã làm việc tốt thì phải làm cho trọn vẹn, Tề Lam bảo Tô Phương đem mấy cây táo con kia cho vào chậu. Sau đó, hắn ngâm phần rễ của chúng vào linh tuyền để qua đêm. Đợi đến chiều mai, nhân lúc mọi người tan ca sau khi xây nhà xong, anh sẽ đem tặng lại cho họ.
Nước trong lu ở nhà họ đều là nước linh tuyền, nên cũng không lo Tô Phương không có nước tốt mà dùng.
Phần mình, Tề Lam lại tiếp tục lên núi kiếm thêm chút mồi. Tuy mấy hôm nay chỉ toàn bắt được thỏ hoang với gà rừng, số lượng cũng không còn nhiều như lúc trước, nhưng có còn hơn không – chí ít cũng bổ sung được phần ăn cho nhóm công nhân, cũng coi như một cách động viên rồi.
Thật ra, giờ Tề Lam cũng rất ít đem mấy thứ này đem ra chợ trấn bán nữa.
Thay vào đó, Tề Lam đào một khu nhỏ trong sân nhà để nuôi mấy con vật nhỏ kia, vẫn là vì lo lắng. Nếu lỡ bắt quá tay khiến mấy ngọn núi quanh thôn Tề không còn thỏ hoang gà rừng nữa, thì chuyện này lại thành không hay.
“Phu quân, ngươi lại định lên núi à?” Tô Phương thấy Tề Lam định đi ra ngoài, liền hỏi.
“Không đâu, ta định đi bắt ít cá về. Mấy hôm nay cũng chưa lên núi bắt con gì, ăn hết chỗ này rồi tính tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT