Sáng sớm hôm sau, Tề Lam nhờ người đi trấn giúp mình mua hơn mười cân đường, sau đó mang hai đứa nhỏ gửi nhờ thôn trưởng trông hộ. Xong xuôi, hắn không đợi được nữa, vội vàng dẫn Tô Phương cùng lên núi một chuyến. Thật ra ban đầu hắn định tự mình đi thôi, nhưng không lay chuyển được sự lo lắng của Tô Phương nên đành dắt y đi theo.
May mà chuyến đi lần này diễn ra khá suôn sẻ. Tề Lam buộc một đầu dây thừng vào eo mình, đầu còn lại cột vào một thân cây to, rồi cẩn thận lần theo vách đá leo xuống.
Tuy có một chút nguy hiểm nhỏ, nhưng cuối cùng cũng không xảy ra sự cố gì nghiêm trọng.
Thạch hộc ở nơi đó, Tề Lam chỉ cần một nửa, thực ra cũng chỉ có bốn cây mầm thạch hộc mà thôi. Loại thạch hộc này sinh trưởng ở đây vốn không dễ dàng, hắn cũng không định lấy hết.
Thậm chí, hắn còn đổ không ít linh tuyền thủy vào khe đá đó để những cây thạch hộc này có thể sinh trưởng tốt hơn. Hắn cũng quyết định sau này nếu có thời gian sẽ thường xuyên lên núi thăm nom, bồi thêm linh tuyền cho chúng.
Tuy chỉ có bốn cây, nhưng với Tề Lam vậy là quá đủ rồi. Hắn có không gian riêng, đất đen trong đó có thể rút ngắn đáng kể thời gian sinh trưởng, hơn nữa lại không bị ảnh hưởng bởi thời tiết.
Nói cách khác, dù là loại cây cần khí hậu nhiệt đới hay những cây phải sống trong giá rét, đều có thể sinh trưởng hoàn hảo trong không gian của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT