Mấy ngày kế tiếp, Tề Lam mỗi sáng đều đều đi lên núi, kiểm tra bẫy, nhặt con mồi sẵn có. Lần nào đi hắn cũng mang theo Tô Phương cùng hai tiểu bảo bối, vừa hái trái cây, vừa hái hoa, chỉ vì mỗi ngày có thể uống được nhiều hơn chút nước mứt ngọt ngào do chính tay Tô Phương làm ra. Hai tiểu bảo một người ôm một cái giỏ nhỏ, nghiêm túc nhặt từng quả chín mọng, khuôn mặt nở rộ như hai đóa hoa nhỏ.
Trong nhà không có sọt, thường phải mượn tạm hàng xóm, rất bất tiện. Sau khi hỏi thăm Trương thúc nhiệt tình trong thôn, Tề Lam đặc biệt tìm tới lão gia gia tay nghề tốt nhất ở đầu thôn, nhờ ông đan giúp mấy cái sọt và giỏ nhỏ để dùng trong nhà.
Có một chuyện rất đáng nhắc đến, là ngày đầu tiên Tề Đại Tráng tới tìm, vừa nhìn thấy con hoẵng được bắt sống kia liền kinh ngạc không thôi. Loài này xưa nay chỉ thấy bóng trên núi, chạy nhanh như gió, người trong thôn dù lên núi cả đời cũng chưa từng có ai bắt được.
Tối hôm đó, Tề Đại Tráng từ trấn trên trở về, liền khua xe bò đem bạc bán con hoẵng giao tận tay cho Tề Lam. Con hoẵng sống, giá lại cao, chưởng quầy không tiếc ra tay mười lượng bạc. Tề Lam vui mừng khôn xiết, chỉ tiếc là chuyện tốt như thế không thể xảy ra thường xuyên.
Từ hôm đó, tối nào Tề Lam cũng nhờ Tề Đại Tráng mang giúp một con gà rừng hay thỏ hoang đi bán. Ban đầu Tề Đại Tráng còn từ chối nhận thù lao, nhưng Tề Lam cười nói nếu không nhận thì sau này không dám làm phiền nữa, làm hắn đành phải nhận lấy. Cũng nhờ vậy, Đại Tráng làm việc càng thêm tận tâm.
Năm ngày trôi qua trong bình yên, trong nhà từ chỗ không có nổi một hạt gạo, giờ đã có chút tích lũy. Tuy vẫn chưa đủ để Tề Lam đạt được mục tiêu, nhưng ít nhất cũng đã có điểm khởi đầu vững chắc.
Hôm nay lại đến ngày họp chợ, trời chưa sáng hẳn mà Tề Đại Tráng đã đến gõ cửa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT