Lúc Tề Lam đang bận rộn lọc phần mứt trái cây cuối cùng, Tô Phương thì lặng lẽ lấy đống vải bông mới mua được ra, bắt đầu may vài bộ quần áo cho cả nhà. Tiếng kim chỉ xuyên qua từng nếp vải vang lên lách tách nho nhỏ, hoà cùng mùi thơm thoang thoảng từ bếp lửa khiến căn nhà nhỏ càng thêm yên bình.
Cặp song sinh cũng tỉnh giấc. Tề Lam múc mỗi đứa một bát nước mứt trái cây vừa mới nấu xong, màu đỏ hồng như nắng chiều ngả xuống mặt giếng, khiến hai đứa nhỏ vừa uống vừa hớn hở cười toe toét. Bát nước đường không chỉ ngọt vị mà còn ngọt cả lòng.
Canh xương trong nồi đã hầm gần xong, mùi thơm ngào ngạt lan khắp bếp. Chỉ tiếc trong nhà không có củ cải trắng – thứ mà Tề Lam thích nhất khi nấu canh xương. Vị thanh mát của củ cải thấm vào từng khúc xương, ăn vào ngọt bùi khó quên. Nhưng điều kiện hiện tại có hạn, hắn chỉ đành tạm hài lòng với những gì mình có.
Dù vậy, khi mỗi người được chia một chén canh nóng, ai nấy đều xuýt xoa khen ngon, khiến Tề Lam cảm thấy mọi vất vả đều đáng giá.
Thấy trời còn sớm, Tề Lam dứt khoát vác cung tên đi một chuyến nữa ra sau núi. Lần này không chỉ mang về thỏ hoang và gà rừng, mà còn có thêm một con hoẵng nhỏ – bị bắt trúng bẫy khi cố gắng lén uống nước linh tuyền. Tô Phương vừa thấy con hoẵng (là một chi động vật nhai lại thuộc họ Hươu nai) đã vui mừng tới mức suýt làm rơi cây kim đang cầm.
"Phu quân, đây là… thật là con hoẵng sao? Quá tốt rồi!"
Tề Lam bật cười, tìm dây thừng buộc con hoẵng dưới mái hiên. Tô Phương cứ may quần áo được vài đường lại chạy ra nhìn một cái, ánh mắt sáng long lanh như trẻ con nhìn món đồ chơi mới. Cặp song sinh cũng không chịu thua, ngồi xổm bên cạnh hoẵng nhỏ, lấy cỏ dại dụ nó – mà chẳng rõ là dụ nó hay chơi đùa cho chính mình vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play