Edit Ngọc Trúc
“Đầu to, đầu to, trời mưa không lo.” Từ Đại Đầu cưỡi trên con la, miệng vừa hừ vè, vừa thuận miệng nhại theo đại đương gia. Hôm qua hắn chịu mắng một trận, nên hôm nay lẩm bẩm suốt dọc đường đuổi tới huyện Kiều Đầu.
Từ Hắc Hùng Lĩnh đến huyện Kiều Đầu, dù là hán tử bước chân nhanh cũng phải mất một ngày một đêm, huống chi hắn còn cưỡi la. La thì nhanh hơn người đi bộ, nhưng vẫn chậm hơn ngựa. Tiếc là trong trại, phần lớn ngựa đều già yếu, loại ngựa cao to thần tuấn như Hắc Truy của đại đương gia thì chỉ có một con, đến lượt hắn thì không bao giờ được.
Cũng may trong trại còn không ít la, lúc thiếu súc vật đều dựa vào đám la này làm sức, vừa hiền lại nghe lời. Duy chỉ có điểm trừ là không sinh sản được, nhưng đã mấy ngàn năm như thế, dân gian cũng quen rồi.
“Hu ——” Từ Đại Đầu kéo cương cho la dừng lại, nhìn hai bên đường đã từ núi rừng chuyển thành ruộng vườn. Mùa này giá hạ, lúa má ngoài ruộng đã gần đến kỳ thu hoạch, đặc biệt là cánh đồng bông trắng bạt ngàn, cao đến tận cột, vô cùng nổi bật.
Lúc này cũng đã sang tháng, ngoài ruộng đúng là lúc hoa bông nở rộ, hứa hẹn một vụ được mùa.
“Triệu Lực!” Từ Đại Đầu gọi về phía một người đang làm cỏ bên bờ ruộng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play