Edit Ngọc Trúc
Ra khỏi học đường, trong trại cũng chẳng có gì để dạo, chỗ này không phải kho hàng thì cũng là chỗ ở, đi xa thêm chút nữa là đồng ruộng, nhưng vì mở đất trong núi rừng quá khó, chỉ đủ tự cung tự cấp. Nơi cung cấp lương thực thực sự vẫn là vùng núi thấp bằng phẳng hơn phía ngoài.
Có điều con suối cạnh xe chở nước lại rất được lũ trẻ con yêu thích. Nước cạn, người ta dẫm lên rồi múc nước cũng có đôi phần thú vị, nhưng nghĩ đến tính tình không hợp với Tần công tử, nên chẳng ai nhiều lời.
Tần Tuy Chi vẫn chưa rõ mình trong mắt Chu Tứ là người thế nào, hắn nghiêng cổ quan sát suốt dọc đường đi, những dinh thự từng thấy khi nãy giờ đã tự động hiện lên trong đầu thành một tấm bản đồ. Lúc này hắn mới hiểu, bố cục trại này rất có dụng ý, dù là từ hướng nào xảy ra tình huống, người tuần tra cũng có thể lập tức đến được.
Tần Tuy Chi dừng lại, hơi ngẩng đầu nhìn căn phòng đã xuất hiện lần thứ ba trên đường. Nơi này nằm đúng lối đi lại nhiều nhất trong trại, người qua người lại đều không thể tránh, một căn phòng như thế... rõ ràng là trọng điểm.
“Chỗ đó để làm gì?”
Chu Tứ nhìn theo hướng Tần Tuy Chi chỉ, khóe miệng nhếch cười: “Nhà xí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT