Vạn Phúc tự nằm tại vùng ngoại ô kinh thành, những gia đình quyền quý thường tới dâng hương, đa phần đều sẽ dùng bữa chay tại chùa rồi mới hồi phủ.
Hai bên đường quê là rừng cây xen lẫn những cánh đồng lớn.
Thời điểm này, ruộng đồng đã trơ trụi, rừng cây xanh tốt một thuở cũng hóa tiêu điều lạnh lẽo.
“Đợi có buồn không?” Lục Huyền dựa vào thân cây hỏi “thiếu niên” bên cạnh.
“Không buồn. Làm việc lớn như vậy, sao có thể thiếu chút kiên nhẫn này.” Phùng Tranh cũng dựa vào một gốc cây, vẻ mặt ung dung, “Hơn nữa, chúng ta đang ở cùng nhau mà.”
Thiếu niên tựa cây nhếch nhẹ khóe môi.
“Có điều——”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT