“Ừm.”
Lục Huyền vốn còn định cân nhắc thêm, nhưng chữ “ừm” ấy đã bật thốt ra khỏi miệng.
Nhìn thiếu nữ đôi mắt lập tức cong cong thành trăng non, sắc mặt Lục Huyền hơi sầm lại.
Phùng Tranh thật quá đáng, không những kéo tay áo hắn, còn gọi hắn là “sư huynh”!
Hơn nữa, còn chưa chịu buông!
“Buông tay.” Thiếu niên có phần chê bai, song giọng nói lại chẳng thể lạnh lùng được.
Phùng Tranh lập tức buông ra, tươi cười hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT