Kỷ Thủ Chuyết thở hổn hển chạy đến bệnh viện, nhưng lại không thấy ba trong phòng bệnh. Hỏi thăm người khác mới biết ba đi làm kiểm tra, anh đợi một lúc, đợi đến khi nhịp tim đập thình thịch trở lại bình thường.
"Con đến rồi à."
Kỷ Thủ Chuyết nghe tiếng quay đầu lại, ba anh được hộ lý đẩy về. Anh vội vàng đứng dậy, tiếp nhận xe lăn: "Vâng."
Nhìn thấy ba, tâm trạng vừa bình tĩnh lại của Kỷ Thủ Chuyết lại bắt đầu dâng trào, anh rất muốn biết phản ứng của ba, cũng muốn nghe ba khen anh một lần.
"Ba..." Kỷ Thủ Chuyết vừa kích động, lời đến miệng lại không biết mở lời thế nào. Nói với ba rằng bánh sáng nay bán rất chạy, nhưng so với ba thì anh chỉ là hạt cát giữa sa mạc, cũng coi như là đứng trên bậc thang mà ba đã tạo nên, anh mới có thành tích hôm nay, chỉ có thể coi là miễn cưỡng giữ được bảng hiệu của mình.
"Lão Trâu vừa gọi điện thoại đến, ba biết hết rồi." Kỷ Truyện Tông nhìn anh nhàn nhạt, giọng điệu không nghe ra cảm xúc gì: "Đây chỉ là bắt đầu, đừng quá đắc ý."
Lời của ba như một gáo nước lạnh dội thẳng lên đầu Kỷ Thủ Chuyết. Thật ra anh đã quen rồi, anh không mong cầu sự tán thành và khen ngợi của ba, nhưng... nhưng khi nghe những lời như vậy, anh vẫn không nhịn được thất vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT