"Dậy thôi, dậy ăn sáng nào." Ngón tay Kỷ Thủ Chuyết vẫn nghịch ngợm, đầu ngón tay cong lại, cọ cọ lên sống mũi Mạc Ngu.
Mạc Ngu rất hưởng thụ dịch vụ gọi cậu dậy của Kỷ Thủ Chuyết. Nếu không phải vì thời gian không cho phép, cậu vẫn phải dậy đi làm, cậu thật sự muốn tiếp tục làm nũng với anh. Nhưng chưa kịp ngồi dậy, từ ngoài cửa đã truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó là giọng nói của Hồng Lệnh.
"Thủ Chuyết, bào ngư anh mua bị rơi ở tiệm đồ khô, anh xuống..."
Kỷ Thủ Chuyết chưa kịp rút tay về, anh rể cậu đã bước vào phòng, nhìn thấy hành động của hai người, nửa câu sau cũng nuốt trở lại.
"Hửm?" Kỷ Thủ Chuyết hơi mất tự nhiên rụt tay lại: "Anh rể... sao vậy?"
Hồng Lệnh ho khan một tiếng, hoàn hồn: "Anh nói bào ngư anh mua bị rơi ở tiệm đồ khô, giờ anh xuống tìm, bát đũa em cứ để trong bồn rửa bát, còn Vưu Thanh thì phiền em đưa đến trường nhé."
Kỷ Thủ Chuyết như làm điều gì đó có lỗi, không dám nhìn vào mắt Hồng Lệnh, chỉ liên tục gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT