Để không làm phiền Kỷ Truyện Tông nghỉ ngơi, cả hai đều ngầm giữ im lặng, dù là đi lại hay rửa mặt, đều cố ý làm chậm động tác, tiếng sột soạt lại càng bị phóng đại lên gấp nhiều lần trong không gian yên tĩnh này, nghe đến ngứa ngáy trong lòng, phải cố gắng kiềm chế mới có thể tập trung làm việc của mình.
Lúc Mạc Ngu tắm xong đi ra, Kỷ Thủ Chuyết đã nằm xuống giường.
Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn ngủ nhỏ, ánh đèn màu cam vàng bao phủ lấy Kỷ Thủ Chuyết, anh cuộn tròn người, hai tay ôm trước ngực, hơi cong lưng, một chiếc chăn mỏng vắt ngang hông, trông thật sự giống như đã ngủ say, nhưng Mạc Ngu vẫn nhận ra anh đang giả vờ ngủ từ mu bàn tay hơi cử động của anh.
Rõ ràng đã nói là coi như không có chuyện gì xảy ra, rõ ràng là Kỷ Thủ Chuyết tự nói, hai người vẫn như trước, nhưng Kỷ Thủ Chuyết lại là người đầu tiên phá vỡ lời hứa, vẫn không chịu đối mặt với cậu.
Ngay cả một câu chúc ngủ ngon tử tế cũng không nói được sao?
Dưới ánh đèn ngủ yếu ớt, Mạc Ngu nhẹ nhàng leo lên giường tầng trên, vừa leo lên được một nửa thì nghe thấy tiếng nói nhỏ vọng lên từ giường dưới.
"Chúc ngủ ngon."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play